Most active topic starters
pro | ||||
Admin | ||||
passiondance | ||||
lijingjunFA | ||||
jindance | ||||
trungkienfa | ||||
dancesport2010 | ||||
danceshare | ||||
shine | ||||
socklbls |
Top posting users this month
No user |
Similar topics
Huấn luyện viên - niềm mơ ước của chúng ta
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Huấn luyện viên - niềm mơ ước của chúng ta
Viết bởi Vũ Chí Dũng
Tôi dịch bài này gửi tặng các bạn trẻ đang làm công việc huấn luyện khiêu vũ, những người đang làm công việc giảng dạy khiêu vũ và những ai vẫn coi khiêu vũ là một phần trong cuộc đời mình.
Xin chân thành cảm ơn những ý kiến đóng góp quý báu của mọi người cho việc hoàn thành bài dịch.
Huấn luyện viên - niềm mơ ước của chúng ta
Vấn đề tuyển chọn huấn luyện viên cho vũ công – là vấn đề, có thể nói quan trọng nhất trong thực tế. Đã có rất nhiều bài báo, tạp chí, web viết về vấn đề này cũng như những tranh luậnvà diễn giải sôi nổi trên các diễn đàn khiêu vũ.
Một số ý kiến cho rằng, huấn luyện viên phải là chuyên gia trong lĩnh vực của mình, các thứ khác chỉ là vị trí thứ hai; những người khác lại cho rằng, điều quan trọng nhất đối với huấn luyện viên là tài năng trong công việc huấnluyện, mà tài năng này không phải ai cũng có được.
Một nhóm người thứ ba cũng lại đưa ra những ý kiến riêng của mình. Nhưng những cặp nhảy, những người đang đổ biết bao công sức cho những hy vọng và ước mơ vô địch lại chẳng được gì từ những ý kiến trên.
Và tất cả chỉ tạo ra một vòng luẩn quẩn…
Khi nói về công việc huấn luyện, đầu tiên chúng ta phải nghĩ tới khả năng truyền đạt kiến thức của huấn luyện viên một cách có chất lượng cũng như khả năng kiểm soát kết quả của công việc này.
Sau đó là chi tiết hơn, huấn luyện viên phải thực hiện được những chỉ dẫn chi tiết này theo cách càng cụ thể càng tốt. Nhưng, sau khi quan sát, có thể nói là sự quan sát “từ bên trong” công việc của các huấn luyện viên, tôi muốn nói rằng 80% trong họ (nếu không muốn nói là hơn thế) đã không có được một yếu tố quan trọng, theo quan điểm của tôi, đây đơn giản là một thói quen của huấn luyện viên - biết cách thúc đẩy và khích lệ những học trò của mình.
Vâng, trong thế giới ngày hôm nay, tất nhiên, có rất nhiều thông tin nói về vấn đề này, nó là gì, - cái được gọi là quá trình khích lệ ? Trên Internet chúng ta cũng có thể dễ dàng tìm thấy một lượng thông tin rất lớn trong công tác huấn luyện về vấn đề này :”Làm thế nào để khích lệ một cách đúng đắn các học trò của mình”, “5 bước thành công của quá trình động viên và khích lệ” và vv…Thế thì tại sao trong các CLB khiêu vũ thể thao của chúng ta đề tài này lại không được chú ý tới ? Tại sao trong các hội thảo chuyên nghiệp, các buổi thảo
luận về khiêu vũ đề tài này lại gần như bị sao lãng ? Các huấn luyện viên chỉ giới hạn trong vài ba câu, rằng đối với học viên cần phải động viên và khích lệ. Và mọi việc kết thúc ở đó.
Kết quả là, chúng ta, những người đang có những quan hệ với thế giới khiêu vũ thể thao, chỉ đơn giản là những người không quan tâm tới thành tích và sự phát triển của nó ?
Tôi đã quan sát công việc của rất nhiều huấn luyện viên ở những đẳng cấp khác nhau cùng với các cặp học trò của họ.
Và tôi có thể khẳng định một điều, là không ai trong số họ có được trong đầu mặt thứ hai của công việc này, cụ thể là : HIỂU MỘT CÁCH LƠ MƠ VỀ KHÁI NIỆM KHÍCH LỆ cho những người mà họ đang huấn luyện.
Không có gì là bí mật, rằng mỗi người trong chúng ta – là những thực thể có cá tính, và mỗi người cần có cái gì đó của mình, cần có một con đường riêng biệt.
Thế thì tại sao, những huấn luyện viên, qua những đồn đại rằng họ là những người đã tuyên bố rằng mình là nhà sư phạm tài năng, lại không sử dụng một phương pháp hiệu quả này ? Những khoa trương như thế thực chất chỉ là rỗng tuyếch.
Sẽ co dãn như một sợi dây cao su khi nói tới công việc với những tip người khác nhau về việc xây dựng sự nghiệp, về năng khiếu, về những mục đích riêng, về con đường chuyên nghiệp. Tôi muốn nói rằng, khi con người đã xác định cho mình một mục đích rõ ràng, anh ta sẽ không hờ hững với những gì anh ta đã đạt được trên con đường tiến tới đích.
Và huấn luyện viên, chỉ còn một công việc rất cơ bản trong chiều hướng đó - củng cố cái đích mà người học trò đã đặt ra. Vậy bằng phương pháp nào để đạt được điều đó ?
Câu trả lời đơn giản tới mức ngạc nhiên – hãy củng cố lòng tin trong con người, rằng anh ta đã từng bước thành công (cứ cho rằng nó chưa đạt tới mức mà huấn luyện viên mong muốn) trên con đường đi tới đích. Nghĩa là - theo dõi một cách sát sao, đo lường kết quả học tập và thông báo cho học trò của mình biết.
Một chi tiết rất quan trọng khác là đánh giá những yếu tố tích cực, thành tích tốt của học viên và nhấn mạnh cho học viên về những điều đó. Nhưng, một lần nữa phải nhắc lại rằng, đối với rất nhiều người - việc huấn luyện viên tuyên dương về những thành tích mà họ đã đạt được cũng như sự nhắc nhở thường xuyên – là những yếu tố khích lệ và thúc đẩy rất quan trọng.
Từ tất cả những điều đã nói trên, có thể suy ra mỗi huấn luyện viên có ý thức nghiêm túc với công việc, có mong muốn đạt được những thành tích thì bản thân anh ta phải quan tâm và có được khả năng trong vấn đề thúc đẩy và khích lệ. (Về những hình thức khích lệ và các phương pháp khích lệ, các bạn có thể xem một bài viết trước đây của tôi “Công việc khích lệ trong khiêu vũ : “làm thế nào để nuôi dưỡng các nhà vô địch”)
Trên cơ sở những kinh nghiệm bản thân, có thể nói một cách chính xác rằng phương pháp khích lệ tích cực - Đó là kiểm soát và đo lường chặt chẽ từng bước đi lên, nhấn mạnh về những thành tích đã đạt được trong quá trình đi tới đích, là yếu tố thúc đẩy cho hơn 90% các vũ công (kể cả các vũ công đã từng nói rằng không thích mỗi khi được biểu dương). “Với những lời ngọt ngào thì con mèo cũng thích”.Trong phần cuối của bài viết này, tôi muốn kể thêm về một quan sát nữa. Một cặp nhảy, cũng đã lớn tuổi, đã luyện tập cùng với huấn luyện viên của mình chừng một năm gì đó. Kết quả, phải nói là trung bình. Tôi đã tới và quan sát một số buổi làm việc của vị huấn luyện viên này. Và tôi đã thấy gì ?
Huấn luyện viên, không có gì phải bàn cãi về việc anh ta là một vũ công siêu việt, chuyển động hoàn hảo. Nhưng, trong suốt buổi học (mà không phải chỉ một buổi) tôi không thấy anh ta có một lời động viên nào với học trò ! Ngược lại, anh ta sát sao với những lỗi, những động tác chưa tới của học trò và nhắc nhở rất nhiều về những điều này.
Đến giữa giờ học, trên khuôn mặt của các vũ công đã biểu lộ sự mệt mỏi, không còn mong muốn hoàn thiện chuyển động để tiếp tục phát triển. Tất nhiên, huấn luyện viên là vũ công có đẳng cấp và chuyên
nghiệp khi giải thích về chuyển động hông trong Rumba và các chuyển động quay, nhưng không khí trên lớp sao mà nặng nề và căng thẳng đến thế.
Có lẽ, anh ta đã không hiểu vào lúc đó, và cho đến bây giờ vẫn chưa hiểu, rằng nếu anh ta biết thực hiện một cách đúng đắn quá trình khích lệ các học trò của mình thực hiện vũ điệu , anh ta có thể “đánh thức” linh cảm khát khao của cơ thể được chuyển động theo tiết tấu âm nhạc, đúng theo cách cần phải làm và thoả mãn tất cả những kỹ thuật chuẩn mực của các bước chân trong vũ điệu Rumba.
Những cư dân ở các quốc gia, mà từ đó các vũ điệu trữ tình đã đến với chúng ta, họ khiêu vũ và có bao giờ họ nghĩ về một ông bà nào đó đang đứng ở trên với bảng chấm điểm chỉ trực soi mói vào các bước chân của họ đâu (không có lẽ từ xưa đã có những người như thế ! – ghi chú của tác giả), mà đơn giản họ chuyển động theo tiếng gọi của tâm hồn và cố gắng thể hiện những cảm xúc của mình…
Dường như ở trong họ đã có một sự thúc đẩy và khích lệ lớn lao – làm cho bạn nhảy của mình thích thú, làm sao để từ hàng chục người khác nhau, cô ấy chỉ chọn chính mình !
Tác giả : Anna Syliova
Автор: Анастасия Цулёва
Рубрика: Тема дня
Tôi dịch bài này gửi tặng các bạn trẻ đang làm công việc huấn luyện khiêu vũ, những người đang làm công việc giảng dạy khiêu vũ và những ai vẫn coi khiêu vũ là một phần trong cuộc đời mình.
Xin chân thành cảm ơn những ý kiến đóng góp quý báu của mọi người cho việc hoàn thành bài dịch.
Huấn luyện viên - niềm mơ ước của chúng ta
Vấn đề tuyển chọn huấn luyện viên cho vũ công – là vấn đề, có thể nói quan trọng nhất trong thực tế. Đã có rất nhiều bài báo, tạp chí, web viết về vấn đề này cũng như những tranh luậnvà diễn giải sôi nổi trên các diễn đàn khiêu vũ.
Một số ý kiến cho rằng, huấn luyện viên phải là chuyên gia trong lĩnh vực của mình, các thứ khác chỉ là vị trí thứ hai; những người khác lại cho rằng, điều quan trọng nhất đối với huấn luyện viên là tài năng trong công việc huấnluyện, mà tài năng này không phải ai cũng có được.
Một nhóm người thứ ba cũng lại đưa ra những ý kiến riêng của mình. Nhưng những cặp nhảy, những người đang đổ biết bao công sức cho những hy vọng và ước mơ vô địch lại chẳng được gì từ những ý kiến trên.
Và tất cả chỉ tạo ra một vòng luẩn quẩn…
Khi nói về công việc huấn luyện, đầu tiên chúng ta phải nghĩ tới khả năng truyền đạt kiến thức của huấn luyện viên một cách có chất lượng cũng như khả năng kiểm soát kết quả của công việc này.
Sau đó là chi tiết hơn, huấn luyện viên phải thực hiện được những chỉ dẫn chi tiết này theo cách càng cụ thể càng tốt. Nhưng, sau khi quan sát, có thể nói là sự quan sát “từ bên trong” công việc của các huấn luyện viên, tôi muốn nói rằng 80% trong họ (nếu không muốn nói là hơn thế) đã không có được một yếu tố quan trọng, theo quan điểm của tôi, đây đơn giản là một thói quen của huấn luyện viên - biết cách thúc đẩy và khích lệ những học trò của mình.
Vâng, trong thế giới ngày hôm nay, tất nhiên, có rất nhiều thông tin nói về vấn đề này, nó là gì, - cái được gọi là quá trình khích lệ ? Trên Internet chúng ta cũng có thể dễ dàng tìm thấy một lượng thông tin rất lớn trong công tác huấn luyện về vấn đề này :”Làm thế nào để khích lệ một cách đúng đắn các học trò của mình”, “5 bước thành công của quá trình động viên và khích lệ” và vv…Thế thì tại sao trong các CLB khiêu vũ thể thao của chúng ta đề tài này lại không được chú ý tới ? Tại sao trong các hội thảo chuyên nghiệp, các buổi thảo
luận về khiêu vũ đề tài này lại gần như bị sao lãng ? Các huấn luyện viên chỉ giới hạn trong vài ba câu, rằng đối với học viên cần phải động viên và khích lệ. Và mọi việc kết thúc ở đó.
Kết quả là, chúng ta, những người đang có những quan hệ với thế giới khiêu vũ thể thao, chỉ đơn giản là những người không quan tâm tới thành tích và sự phát triển của nó ?
Tôi đã quan sát công việc của rất nhiều huấn luyện viên ở những đẳng cấp khác nhau cùng với các cặp học trò của họ.
Và tôi có thể khẳng định một điều, là không ai trong số họ có được trong đầu mặt thứ hai của công việc này, cụ thể là : HIỂU MỘT CÁCH LƠ MƠ VỀ KHÁI NIỆM KHÍCH LỆ cho những người mà họ đang huấn luyện.
Không có gì là bí mật, rằng mỗi người trong chúng ta – là những thực thể có cá tính, và mỗi người cần có cái gì đó của mình, cần có một con đường riêng biệt.
Thế thì tại sao, những huấn luyện viên, qua những đồn đại rằng họ là những người đã tuyên bố rằng mình là nhà sư phạm tài năng, lại không sử dụng một phương pháp hiệu quả này ? Những khoa trương như thế thực chất chỉ là rỗng tuyếch.
Sẽ co dãn như một sợi dây cao su khi nói tới công việc với những tip người khác nhau về việc xây dựng sự nghiệp, về năng khiếu, về những mục đích riêng, về con đường chuyên nghiệp. Tôi muốn nói rằng, khi con người đã xác định cho mình một mục đích rõ ràng, anh ta sẽ không hờ hững với những gì anh ta đã đạt được trên con đường tiến tới đích.
Và huấn luyện viên, chỉ còn một công việc rất cơ bản trong chiều hướng đó - củng cố cái đích mà người học trò đã đặt ra. Vậy bằng phương pháp nào để đạt được điều đó ?
Câu trả lời đơn giản tới mức ngạc nhiên – hãy củng cố lòng tin trong con người, rằng anh ta đã từng bước thành công (cứ cho rằng nó chưa đạt tới mức mà huấn luyện viên mong muốn) trên con đường đi tới đích. Nghĩa là - theo dõi một cách sát sao, đo lường kết quả học tập và thông báo cho học trò của mình biết.
Một chi tiết rất quan trọng khác là đánh giá những yếu tố tích cực, thành tích tốt của học viên và nhấn mạnh cho học viên về những điều đó. Nhưng, một lần nữa phải nhắc lại rằng, đối với rất nhiều người - việc huấn luyện viên tuyên dương về những thành tích mà họ đã đạt được cũng như sự nhắc nhở thường xuyên – là những yếu tố khích lệ và thúc đẩy rất quan trọng.
Từ tất cả những điều đã nói trên, có thể suy ra mỗi huấn luyện viên có ý thức nghiêm túc với công việc, có mong muốn đạt được những thành tích thì bản thân anh ta phải quan tâm và có được khả năng trong vấn đề thúc đẩy và khích lệ. (Về những hình thức khích lệ và các phương pháp khích lệ, các bạn có thể xem một bài viết trước đây của tôi “Công việc khích lệ trong khiêu vũ : “làm thế nào để nuôi dưỡng các nhà vô địch”)
Trên cơ sở những kinh nghiệm bản thân, có thể nói một cách chính xác rằng phương pháp khích lệ tích cực - Đó là kiểm soát và đo lường chặt chẽ từng bước đi lên, nhấn mạnh về những thành tích đã đạt được trong quá trình đi tới đích, là yếu tố thúc đẩy cho hơn 90% các vũ công (kể cả các vũ công đã từng nói rằng không thích mỗi khi được biểu dương). “Với những lời ngọt ngào thì con mèo cũng thích”.Trong phần cuối của bài viết này, tôi muốn kể thêm về một quan sát nữa. Một cặp nhảy, cũng đã lớn tuổi, đã luyện tập cùng với huấn luyện viên của mình chừng một năm gì đó. Kết quả, phải nói là trung bình. Tôi đã tới và quan sát một số buổi làm việc của vị huấn luyện viên này. Và tôi đã thấy gì ?
Huấn luyện viên, không có gì phải bàn cãi về việc anh ta là một vũ công siêu việt, chuyển động hoàn hảo. Nhưng, trong suốt buổi học (mà không phải chỉ một buổi) tôi không thấy anh ta có một lời động viên nào với học trò ! Ngược lại, anh ta sát sao với những lỗi, những động tác chưa tới của học trò và nhắc nhở rất nhiều về những điều này.
Đến giữa giờ học, trên khuôn mặt của các vũ công đã biểu lộ sự mệt mỏi, không còn mong muốn hoàn thiện chuyển động để tiếp tục phát triển. Tất nhiên, huấn luyện viên là vũ công có đẳng cấp và chuyên
nghiệp khi giải thích về chuyển động hông trong Rumba và các chuyển động quay, nhưng không khí trên lớp sao mà nặng nề và căng thẳng đến thế.
Có lẽ, anh ta đã không hiểu vào lúc đó, và cho đến bây giờ vẫn chưa hiểu, rằng nếu anh ta biết thực hiện một cách đúng đắn quá trình khích lệ các học trò của mình thực hiện vũ điệu , anh ta có thể “đánh thức” linh cảm khát khao của cơ thể được chuyển động theo tiết tấu âm nhạc, đúng theo cách cần phải làm và thoả mãn tất cả những kỹ thuật chuẩn mực của các bước chân trong vũ điệu Rumba.
Những cư dân ở các quốc gia, mà từ đó các vũ điệu trữ tình đã đến với chúng ta, họ khiêu vũ và có bao giờ họ nghĩ về một ông bà nào đó đang đứng ở trên với bảng chấm điểm chỉ trực soi mói vào các bước chân của họ đâu (không có lẽ từ xưa đã có những người như thế ! – ghi chú của tác giả), mà đơn giản họ chuyển động theo tiếng gọi của tâm hồn và cố gắng thể hiện những cảm xúc của mình…
Dường như ở trong họ đã có một sự thúc đẩy và khích lệ lớn lao – làm cho bạn nhảy của mình thích thú, làm sao để từ hàng chục người khác nhau, cô ấy chỉ chọn chính mình !
Tác giả : Anna Syliova
Автор: Анастасия Цулёва
Рубрика: Тема дня
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Thu Mar 07, 2013 12:20 pm by pro
» LỊCH HỌC MỚI NĂM 2013
Sat Feb 02, 2013 4:24 pm by pro
» Ảnh viện cho bé Suri Stuido – Nơi lưu giữ tuổi thơ của mẹ & bé
Tue Nov 06, 2012 9:45 pm by studio_suri
» Cùng cảm nhận không gian và dịch vụ với Viện thẩm mỹ Âu Việt.
Sat Nov 03, 2012 9:40 am by auviet
» Thanh Phuc
Sun Sep 23, 2012 12:30 pm by dancesport2010
» Riccardo Cocchi & Yulia Zagoruychenko - Rumba basic
Sun May 20, 2012 12:11 pm by dancesport2010
» Yulia & Riccardo Cha cha
Sun May 20, 2012 12:05 pm by dancesport2010
» Màn biểu diễn ấn tượng - có 1 không 2 tại cuộc thi America got talent
Sun Feb 26, 2012 12:12 am by lijingjunFA
» ĐIỀU LỆ GIẢI KVTT CNVC - LĐ VÀ THANH NIÊN QUẬN 1
Tue Feb 21, 2012 9:32 pm by pro